Một chiều thứ bảy qua đi
Tôi như người mất thứ gì mới đây
Thẩn thơ tôi bước qua ngày
Đây con ngõ vắng cái ngày mới quen
Mà sao không thấy có em
Chỉ mình tôi với nỗi buồn nhớ nhung
Cốc cà phê thấy đắng hơn
Nhạc khuya réo rắt bóng đêm tràn về
Vẫn con đường đó tôi đi
Người đông sao vẫn tràn về cô đơn
Chiều nay tôi chẳng có em
Một mình tôi với ngọn đèn hắt hiu
Em đi vắng đã mấy chiều
Không chuông điện thoại, không điều nhắn qua
Khiến tôi lòng những thẫn thờ
Biết làm sao để bây giờ gặp em
15/9/2001
Hà Hoàng Kiệm