Đang vui sao bỗng thấy buồn
Đang êm ấm lại cô đơn một ngày
Phải chăng em lỡ quên tôi
Nhìn theo người ấy một thời em quen
Tưởng rằng tôi chẳng biết ghen
Mà sao vẫn thấy chẳng yên trong lòng
Dù ai một dạ thủy trung
Cũng thì đôi chút sao lòng người xưa
Biết rằng tôi cũng nghi ngờ
Nên em chăm chút vần thơ tôi làm
Em âu yếm, em dịu dàng
Để cho tôi được yên lòng phút giây
Cuộc đời mặn, ngọt, đắng, cay
Thử thêm một chút cay này xem sao
Nếu ai chỉ muốn ngọt ngào
Thì xem có thứ cay nào cay hơn
Xin vững dạ, chớ hờn ghen
Chớ làm em biết, em buồn hơn tôi
30/8/2001
Hà Hoàng Kiệm