Thiên hạ tIếu ngạo. No 9

Cập nhật: 19/07/2018 Lượt xem: 4345

1. LỜI CẦU NGUYỆN ỨNG NGHIỆM!

Một bà đến gặp linh mục và nói:

-Thưa cha, Con có một vấn đề. Con có 2 con vẹt cái biết nói, nhưng chúng nó chỉ biết nói có mỗi một điều.

-Thế chúng nói gì? vị linh mục hỏi.

-Chúng chỉ biết nói “Xin chào, em là gái đứng đường đây. Anh có muốn vui vẻ một chút không?”.

-Thật là tệ! linh mục la lên, nhưng tôi đã có cách. Bà hãy mang 2 con vẹt đến nhà tôi và tôi sẽ để chúng vào cùng với 2 con vẹt đực đã được tôi dạy cầu nguyện và đọc kinh. Hai con vẹt của tôi sẽ dạy cho những con vẹt của bà chấm dứt nói cái câu khủng khiếp như vậy và biết tôn kính Chúa.

-Cám ơn cha!, người phụ nữ đáp.

Vì vậy ngày hôm sau, bà này mang vẹt đến nhà linh mục. 2 con vẹt đực đang lần tràng hạt và cầu nguyện trong lồng. Bà cho 2 con vẹt cái vào và thế là chúng nói ngay:

-Xin chào, chúng em là gái đứng đường đây. Các anh có muốn vui vẻ một chút không?

Một con vẹt đực nhìn sang con còn lại và la lên:

-Lời cầu nguyện của chúng ta đã được ứng nghiệm rồi!”.

2. SƯ PHỤ..

Một người đàn ông nọ vừa mua 2 con vẹt về , sau một thời gian anh ta không biết phân biệt đâu là con cái và đâu là con đực. Sau đó ông đến tiệm nuôi vẹt và hỏi thì ông chủ mới nói: "Anh về rình 2 con vẹt xem lúc nó làm bậy thì con nào ở trên là con đực"

Ông ta nghe thế bèn rình và biết được con đực, sau đó ông nhổ 1 sợi lông trên đầu con vẹt và ông nói: tao biết mày là con đực rồi nha con

Con vẹt đực bị nhốt riêng ra một bên, bẳng đi một thời gian. Một hôm có một thầy tu đi qua chỗ con vẹt đang đậu thì nghe kêu: Sư Phụ , Sư phụ. Ông ta kiếm chung quanh nhưng không biết ai kêu mình và 2 -3 lần như vậy ông để ý thật kỹ thì thấy con vẹt kêu mình ông liền hỏi "sao mày biết tao là sư phụ mà kêu?"

Con vẹt đáp : tui "làm bậy" có 1 lần mà bị nhổ đi 1 sợi tóc, còn ông đầu ông trọc lóc thì ông còn hơn cả sư phụ nữa cơ.

3. AI THẤY CON CHIM…

Một ông mục sư có nuôi 1 con chim mà ông rất yêu quý. Một hôm, ông không thấy con chim của mình đâu nữa. Ông rất buồn, và cho rằng có người đã bắt được nó. Một sáng chủ nhật, trong buổi lễ, ông mục sư hỏi tất cả :

- Ta có 1 câu hỏi cho các con, và ta yêu cầu các con phải nói sự thật. Các con hãy nghe cho rõ đây: Có ai co 1 con chim không.

Tất cả đàn ông trong nhà thờ đứng lên. Ông biết mọi người đã hiểu sai ý mình, liền tìm 1 cách diễn đạt khác:

- Ý ta hỏi là có ai nhìn thấy chim bao giờ chưa?

Tất cả phụ nữ trong nhà thờ đứng lên. En en èn en… Ông càng lúng túng hơn:

- Không phải, ta muốn hỏi, có ai nhìn thấy con chim không thuộc sở hữu của mình, ví dụ như của nhà hàng xóm?

Một nửa phụ nữ đứng dậy. Không biết diễn đạt thế nào nữa, mục sư lắp bắp hỏi:

- Ta muốn hỏi, có ai đã nhìn thấy con chim của ta bao giờ chưa?

Tất cả các bà sơ liền đứng dậy.

4. CHỈ TẠI LƯỜI HỌC

Một thầy tu trẻ đi tàu để chuyển về hành lễ một nhà thờ mới, ngồi cạnh thầy là một cô gái trẻ xinh đẹp. Cô gái mặc một chiếc váy ngắn trên gối để lộ cặp chân trắng hồng làm thầy cảm thấy rạo rực. Thầy tìm cách bắt chuyện, thấy cô gái đi đôi giày cao gót 7 phân thầy nói:

- Con đi đôi giày này dễ bị đau khớp cổ chân lắm đấy.

- Dạ, con đang bị đau khớp cổ chân rồi đấy ạ.

- Để thầy xem nhé.

- Dạ.

Thầy sờ quanh cổ chân nõn nà của cô, cô gái sẽ nhấc chân lên, tim thầy đập thình thịch, thầy vuốt dọc cẳng chân lên đến đầu gối thì thầy dừng lại chờ phản ứng của cô gái. Cô thấy thầy dừng lại thì nói:

- Thưa thầy, thầy có nhớ dòng 3 dưới lên, trang 15 trong cuốn kinh thứ 16 chúa dạy gì không ạ?

Là một thầy tu trẻ vốn lười học, thầy giật mình, chắc là cô gái nhắc nhở mình không được sàm sỡ chăng, thầy vội rụt tay lại và ngồi yên.

Khi về tới nhà, thầy vội vàng lấy quyển kinh ra xem chúa nói gì? Xem xong thầy tát mạnh vào má mình mỗi bên ba cái và nói to:

- Chỉ tại mi lười học.

Mọi người ngồi xung quanh ngơ ngác không hiểu gì. Một người tò mò ngó vào quyển kinh và đọc to cái câu chúa dạy:

- Gắng lên con, trên ấy là thiên đàng đấy.

5. CHỈ SỢ CÁI LÃO ĐẦU TRỌC

Con hổ đang dạo bước trên đường thì thấy một phụ nữ đang đi về phía ngược lại dáng vẻ bình thản. Hổ ta thấy lạ bèn hỏi:

- Này cô kia, mọi con vật khi nhìn thấy ta đều sợ hãi mà bỏ chạy hết, tại sao nhà ngươi không sợ ta.

Người phụ nữ bình thản trả lời:

- Trên đời này ta chẳng sợ ai hết, kể cả nhà ngươi, ta chỉ sợ có mỗi lão đầu trọc mà thôi.

- Lão ta có sức mạnh hơn ta sao?

- Ta không biết, nhưng ta bị lão ta đâm có một nhát mà sau 20 năm vết thương vẫn không liền, mỗi tháng lại chảy máu một lần.

Vừa lúc ấy con hổ nhìn thấy một người đàn ông đầu hói không còn một sợi tóc đi đến. Nó sợ quá chạy thẳng vào rừng mà không dám ngoái lại.

6. Con đâu phải đứa ngu?

Na đi học về hớn hở bảo mẹ, mẹ ơi, hôm nay con kiếm được 20.000 đồng nhé!

– Ở đâu ra thế con?

– Thằng Tèo đố con trèo lên cây, mỗi lần nó cho 1.000 đồng.

– Mày bị nó lừa rồi, nó làm thế để nhìn quần sịp của mày đấy.

– Hihi.., con biết rồi, con đâu phải đứa ngu? Cho nên hôm nay con đâu có mặc quần sịp!!!

7. Nổ..

Một anh lực sĩ tập tạ có thân hình vạm vỡ với những bắp thịt cuồn cuộn. Một hôm anh làm quen được một cô gái trẻ ở quán rượu, và cô gái đồng ý theo anh về nhà chơi. Khi hai người vô tới phòng ngủ, anh ta cởi áo ra rồi gồng bắp tay ra khoe:

– Em thấy gì chưa, mỗi bên là 100 kg thuốc nổ đó.

Kế đến anh ta cởi quần ra khoe bắp đùi:

– Em thấy gì chưa, mỗi cái đùi anh là 500 kg thuốc nổ đó.

Tiếp theo, anh ta cởi luôn quần xì- . Vừa ngó qua một cái, cô gái vội vàng xách bóp chạy đi. Anh ta ngạc nhiên hỏi:

– Này, em đi đâu mà vội vàng thế?

Cô gái vừa chạy ra tới cửa vừa trả lời:

– Ối giời ơi, hai khối thuốc nổ cả nghìn ký lô mà cái ngòi ngắn thế kia mà không chạy thì chờ nó nổ tan xác à.

8. Cái tội ngu thì đánh cho chừa!

Một gia đình nhỏ có đôi vợ chồng cùng 2 thằng con trai, do nhà chật chội chỉ có một gian kê hai gường, một cho hai vợ chồng, một cho hai thằng con.

Chính vì nhà chật chội nên chuyện chăn gối của 2 vợ chồng cũng không được tự do thoải mái, cứ mỗi lần 2 vợ chồng muốn làm chuyện ấy thì phải chờ cho 2 thằng con trai ngủ say rồi mới dám làm việc.

Vào một buổi tối:

Chờ tới 11h đêm 2 thằng con mới đi ngủ, hai vợ chồng đang loay hoay thì ông chồng thấy thằng con thứ 2 cứ ngồi nhìn bố mẹ nó chằm chằm, vừa bực mình vừa xấu hổ ông bố liền chạy lại tát cho thằng con thứ 2 một cái và mắng “Mày mới tý tuổi đầu sao dám nhìn người lớn làm chuyện ấy chứ! ”

Thằng anh cả thấy như vậy liền lên tiéng “Bố cứ đánh tiếp đi, cho nó chừa cái tội ngu, con đã bảo nó cứ nằm yên mà xem nó lại còn ngồi hẳn dậy cơ chứ, ngu… cho chừa 

9. Ông biết tôi là ai không?

Bùi Bảo Trúc

Cho mãi đến mấy hôm trước, tôi mới tìm ra được câu trả lời cho một câu hỏi tôi bị hỏi từ hơn ba mươi lăm năm trước.

Một bữa đang ngồi trong quán cà phê ở Sài Gòn, thì tôi bị một người đàn ông gây sự và cuối cùng ông ta quăng ra cho tôi câu hỏi : “Ông biết tôi là ai không ?”
Quả thật lúc ấy, tôi không biết ông ta là ai thật. Ông không phải là một tài tử, một nhà văn, hay một chính trị gia nổi tiếng để tôi phải biết. Tôi đành ngồi đó, chịu thua ông, không có câu trả lời.

Ít lâu sau, tôi được cho biết ông là đàn em của một quan chức lớn, và nhờ đó, ông thỉnh thoảng đem chút “hào quang” vay mượn được để hù dọa những người yếu bóng vía như tôi.

Sang đến Mỹ, thỉnh thoảng tôi cũng bị hỏi câu hỏi đó, mà đau cho những người đó, cả Mỹ lẫn Việt, tôi không bao giờ có câu trả lời cho câu hỏi đó của họ cả. Họ thì nghĩ tôi phải biết họ, mà thật tình, tôi thì không hề biết họ bao giờ. Và cứ mỗi lần bị những nhân vật như thế cật vấn, thì tôi chỉ biết ngẩn mặt ra, giả bộ lục lọi cái trí nhớ thảm hại của tôi để tìm câu trả lời cho người nổi tiếng nhưng vô danh và không ai thèm biết đó.

Mấy tháng trước, trong chuyến về lại Los Angeles, California , tôi phải ghé lại Newark, New Jersey để đổi máy bay. Phi cơ của tôi bị trễ hơn một tiếng. Hành khách có một số rất bực bội vì công việc bị xáo trộn do sự chậm trễ của máy bay gây ra.

Tại quầy bên cạnh cổng 112, một tiếp viên dưới đất của công ty đang cố giải quyết những yêu cầu, khiếu nại của khách hàng thì bỗng nhiên một hành khách có vẻ tức tối lắm, lấn lên phía trên, len qua mặt mấy người khác và ném tấm vé lên quầy.
Ông ta nói lớn rằng ông ta muốn được cho bay chuyến sớm nhất và phải xếp cho ông ta ngồi hạng nhất. Người tiếp viên trả lời rằng cô xin lỗi về những phiền nhiễu mà chuyến bay gây ra cho ông, nhưng cô cũng phải giải quyết những hành khách tới trước và hứa là sẽ giúp ông khi đến lượt ông.

Nhưng ông khách không bằng lòng, ông hỏi như hét vào mặt cô, rõ ràng là để cho các hành khách khác cũng nghe được. Ông hỏi đúng câu mà tôi cũng bị hỏi mấy lần : “Cô biết tôi là ai không ?” (Do you know who I am ?).

Thì ra người Mỹ, trẻ và xinh như cô tiếp viên cũng bị hạch hỏi bằng câu đó chứ chẳng riêng gì tôi. Tôi liền cố lắng tai nghe xem cô tiếp viên ở quầy trả lời như thế nào để biết mà ứng phó sau này.

Người phụ nữ này, vẫn tươi cười, cầm chiếc micro của hệ thống khuếch âm lên và nói lớn bằng giọng rành rẽ rằng: “Ở quầy 112, có một vị hành khách không biết mình là ai, quí hành khách ai có thể giúp ông ta biết được căn cước hay thân thế của ông, xin tới quầy 112.”

Ông khách tự nhiên, vì chính câu hỏi của ông, biến thành một bệnh nhân tâm thần, một người mắc Alzheimer, một người lãng trí, tâm lý, thần kinh thác loạn, lẫn lộn bản thể, không còn nhớ mình là ai, tên gì, ở đâu nữa. Và lúc ấy thì đám hành khách đang sốt ruột đứng trước quầy đều phá ra cười.

Ông khách điên tiết, chỉ mặt người tiếp viên ở quầy và bật ra một câu chửi thề tục tĩu : “Đ.M. mày” (Fuck you) .

Người phụ nữ ở quầy, không một chút giận dữ, bằng giọng bình thản, trả lời ông nguyên văn như thế này : “I’m sorry, sir, but you’ll have to stand in line for that, too”.( Thưa ông, chuyện đó, chuyện ông đòi giao hợp với tôi, ông cũng phải xếp hàng chờ đến lượt mới được.)

Chao ôi, hay biết là chừng nào ! Thế mà tôi không nghĩ ra từ bao nhiêu năm nay để mà ấm ức không nguôi.

Bây giờ, nếu người đàn ông ngày xưa ở Saigon hay dăm ba người khác đặt lại câu hỏi đó với tôi, thì tôi đã có ngay được câu trả lời học được của người tiếp viên phi hành ở phi trường Newark, New Jersey hai hôm trước.

Nguồn: Nguyễn Thy Anh. https://www.facebook.com/nguyen.thyanh/posts/3083263208369503

10. Phỏng vấn một ông già Noel 😁
- Sau khi phát quà cho mọi người xong, công việc đầu tiên ông làm khi về nhà là gì?
- Tôi phải cởi phăng ngay quần của vợ…
- Ái chà, không ngờ ông già Noel lại hăng thế ?!??
- À, tôi muốn nói là cái quần đỏ này là do vợ mua cho tôi hành nghề “ông già Noel”, nó quá chật. Thêm nữa ông già Noel mà đi vệ sinh nhờ nhà người ta thì mất mặt quá.


CHIA SẺ BÀI VIẾT

Bài cùng chủ đề

SÁCH CỦA TÔI