Tự tình
Quán vắng tự tình ta với ta
Cà phê một tách thưởng thay trà
Nhẩm thời gian đọng rơi từng giọt
Đếm mộng ba đào rụng mỗi hoa
Những tưởng mùa qua mùa lại lại
Đâu hay xuân tới xuân càng xa
Tâm tư đặc quánh đêm lòng cốc
Ta khuấy vào ta đắng mặn mà...