Thơ Thảo trang Chọn lọc
1. Lan man
Người giàu chưng cúc chưng lan
Tôi nghèo chưng củ khoai lang mọc mầm
Nghĩ đời bao nỗi thăng trầm
Hơn nhau ở chỗ cái tâm thật thà
2. ….Gió thu…..
Ai buông thu xuống cụm hoa vàng
Mê mẩn cõi lòng gió mênh mang
Hồn ta chới với trong chiều vắng
Thuở nào thu rẽ bước sang ngang
Vô tình ngọn gió vuốt ve hoa
Một chút bâng khuâng chợt vỡ òa
Đây ngày gió gọi thu thức dậy
Khoảng lặng cuộc đời đâu dễ qua
Chiều nay ngọn gió quay trở lại
Khẽ khàng thú nhận sự thơ ngây
Rằng em vẫn chính là giấc mộng
Mà ta tìm kiếm bấy lâu nay
Tôi cột hồn tôi với gió thu
Khoảng thương gửi gắm giữa giao mùa
Bao năm chôn giấu trong ký ức
Để đời vụng hát một câu thơ.
3. Nụ hôn trao vội
Em về môi hãy còn thơm
Nụ hôn trao vội dưới vòm lá xanh
Vết son còn đọng áo anh
Em về với nắng chiều hanh cuối ngày
Đèn hiu hắt bóng – mi cay
Thời gian điểm giọt đưa ngày vào đêm
Thu rơi – lá khóc bên thềm
Em về sót lại bên hiên nụ cười
Dịu dàng gõ cửa tháng mười
Quên đi tình cũ một thời dấu yêu
Này em – sợi khói Lam Chiều
Soi gương – đời vẫn còn nhiều mùa xuân!
4. Nhớ
Không biết ai kia có nhớ mình
Mấy ngày điện thoại vẫn làm thinh
Hay là họ mải vui duyên mới
Để lại ta ôm mối hận tình.
5. Kiếp nghèo
Gia tài anh có bấy nhiêu
Một con xế điếc túp lều rách bươm
Hỏi em có thật lòng thương
Cùng anh hứng gió bốn phương ngày hè
Hồ bơi vùng vẫy khỏe re
Đêm về gác cẳng nằm nghe vạc sành
Trăng lên không khí trong lành
Nỉ non tiếng dế khúc thanh quê nghèo
Không em – anh ngủ chèo queo
Thêm em hai đứa nằm khoèo cũng vui…
6. Cõng quê
Cánh cò cõng gió chơi vơi
Ngọn tre cõng nặng những lời mẹ ru
Hoàng hôn cõng vạt sương mù
Chị tôi cõng cả chiều thu về làng
Con đường cõng nắng chang chang
Áo cha cõng hạt muối rang lưng gầy
Ao tù cõng mảnh bèo tây
Rau khoai cõng cả những ngày đói cơm
Nấm lùn cõng nặng đống rơm
Ta về cõng lại dỗi hờn tuổi thơ
………………
7. Thu xưa
Mang thu về trả cho em
Bao năm anh mượn thu đem tặng người
Sắc thu giờ hết vàng tươi
Hồn thu chia bớt nụ cười cho ai
Tay cầm chiếc lá thu phai
Ngẩn ngơ thương nét trang đài thu xưa
8. Van em
Van em bớt đẹp dùm tôi
Kẻo không chết đuối trong đôi mắt huyền
Xin đừng khoe nụ cười duyên
Dấu đi cái lúm đồng tiền dễ ưa
Che luôn sóng mũi dọc dừa
Cổ cao ba ngấn bỏ bùa người ta
Tôi thù suốt kiếp trời già
Tạo chi tuyệt tác để mà ghẹo ghen
Từng đêm đối ảnh bên đèn
Trái tim khao khát lên men lâu rồi…
9. Một
Chênh vênh cô độc MỘT thân cò
Lạnh lẽo thu mình MỘT cẳng co
MỘT khối tình riêng giăng lưới nhện
MỘT vầng tâm sự rối tơ vò
Gương nga MỘT mảnh soi hiên vắng
Sông thả dòng trôi MỘT bóng đò
Tri ký MỘT người luôn ngóng đợi
Trăm năm MỘT khắc dạ sầu lo
10. Tiễn hạ và tiễn anh
Hạ đi rồi trời đất háo buồn tênh
Con ve sầu vừa vặn mình lột xác
Bay quẩn quanh đưa mắt nhìn ngơ ngác
Bông phượng không còn hát nữa mà chi
Thu đến bên thềm tiễn hạ ra đi
Có đôi mắt rươm rướm hàng mi khóc giờ li biệt
Nhớ ánh mắt buổi hoàng hôn sao buồn da diết
Thôi anh về kẻo lỡ chuyến tàu đêm
Sân ga buồn tiếng hát Khánh Ly êm
Ngụm cà phê trên môi em sao lại mặn
Có giọt nước mắt nào nhỏ xuống hòa tan
Em tiễn hạ đi và tiễn nỗi đau tràn
Để lại trong trái tim em muôn ngàn vết xước
Nét dọc nét ngang làm sao em đếm được
Chứng tích một thời vụng dại yêu anh.
11. Đàn ông
Buồn cười cho cánh đàn ông
Hốt tiền cho gái thì không tiếc gì
Nhưng khi mua cái quần xì
Cầm lên đặt xuống rồi thì… lại thôi
Có tiền đưa gái đi chơi
Nhưng cái khăn tắm cũ… hôi vẫn xài
Dành tiền nhậu nhẹt đánh bài
Chứ ba thứ đó chẳng tài nào mua
Có tiền ra quán làm vua
Về nhà vợ hỏi chẳng đưa đồng nào
Con xin tiền bánh mấy hào
Suy đi tính lại thôi nào… bữa sau
Có tiền đi bất cứ đâu
Ăn chơi xả láng ngày sau mới về
Vợ con công việc bộn bề
Nhờ ghé qua chợ xin thề…”quên đi”
Hẹn bồ thì gọi tắc xi
Đưa vợ về ngoại thì đi xe đò
Đàn ông quá thật lắm trò
Đàn bà phải giỏi… mới mò trúng tim
12. Vợ và bồ
Bồ là phở nóng tuyệt vời
Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu
Bồ là nơi tỏ lời yêu
Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình
Bồ là rượu ngọt trong bình
Vợ là nước ở áo đình nhạt pheo
Nhìn bồ đôi mắt trong veo
Trông vợ đôi mắt giống beo…gườm gườm
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền
Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang
Bồ dỗi thì phải xuống thang
Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền
Một khi túi hãy còn tiền
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh
Một mai hết sạch sành sanh
Bồ đi, vợ lại đón anh về nhà
Bồ là lều, vợ là nhà
Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia
Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng
13. Rao vặt
Năm nay tuổi lão đã già
Bán bất động sản để mà dưỡng thân
Kính mong quý khách xa gần
Ông bạn nào khỏe lại cần thì mua
Giá mềm khỏi phải đong đưa
Ai nhanh chân trước thì đưa tiền liền
Mua được bạn sướng như tiên
Nội thất tuyệt đẹp như tiên giáng trần
Xin mời các bạn xa - gần
Nhanh chân kẻo mất – Tôi cần tiền ngay
14. Soi gương
Cầu ao nước cạn vô tình
Đẹp thay hoa tuyết ngắm mình dưới ao
Sợi dây thắt mỗi yếm đào
Quần xăn một ống cho nao lòng người
Xa trông nàng trút nụ cười
Bờ vai buông thả tóc lơi nhung huyền
Chân son vờn nước sen phiền
Người dưng khác họ dừng thuyền ngắm tranh
15. Tỏ tình
Em yêu người lính Sơn Tây
Đánh giặc đã giỏi lại hay thơ vè
Ước gì được uống nước chè
Cùng ăn bánh quế bên hè Đường Lâm
Được đi dưới ánh trăng rằm
Dạo chơi Thành cổ - tay cầm trong tay
Được thơm ngọn gió heo may
Rùng mình khép áo để ai chạnh lòng
Khát khao chạm nhẹ - lưng ong
Rồi khe khẽ siết một vòng tay ôm
16. Thuyền tình
Ngả đầu lên chiếc thuyền tình
Nghe như sóng gió quanh mình lặng yên
Dìu nhau vào cõi thần tiên
Đắm say hoan lạc xa miền trầm luân
Bồ đào… cạn chén ái ân
Chạm ly bóng nguyệt… môi gần sao kim
Ngày vui theo những cánh chim
Tối ngồi đàn hát… hồn chìm vào nhau
Qua rồi bao nỗi khát khao
Thuyền tình êm ả cặp vào bến mơ
Có nhau… mình lại làm thơ
Câu buồn bỏ lại bên bờ sông tương.
17. Nếu
Nếu là cây tôi xin làm cây chuối
Quả ngọt cho đời thân để nuôi heo
Nếu là hoa tôi xin làm hoa chuối
Thêm chút lạc vừng làm nộm nhậu chơi
Nếu là lá tôi xin làm lá chuối
Đến độ xuân về gói những chiếc bánh gai
Nếu là củ tôi xin làm củ chuối
Sinh ra cho đời những cây chuối xanh tươi
Và làm thơ tôi cũng làm thơ… “củ chuối”
Chỉ muốn mọi người có một tiếng cười vui
18. Bữa tiệc người
Hôm qua đám bạn rủ đi chơi
Nhậu thịt nguyên con thật đã đời
Bánh sữa mỗi cha sơi một cặp
Chân giò – hai trự húp ba đôi
Mỹ nhân lồ lộ nhòm ngon mắt
Hảo tửu ngọt ngào nốc xệ môi
Tàn cuộc bưởi đào ăn tráng miệng
Ông nào không thích cứ đồ xôi!
19. Nhớ
Người đi cửa đóng then cài
Tần ngần trước ngõ – nhớ ai gọi thầm
Trên tường tờ lịch lặng câm
Mấy ngày chưa gỡ - chủ nhân vắng nhà
Bình bông trưng ở ghế trà
Không người châm nước nụ hoa héo tàn
Nhện giăng, bụi phủ cây đàn
Ngô đồng thay lá rụng vàng ngoài hiên
Đỏ lòng – chờ đợi Mộc Miên
Cành trơ mắt lá nghiêng nghiêng bóng chiều
Vắng người – cảnh vật đìu hiu
Mắt buồn không ngủ - thức nhiều đêm suông
Tối nay tựa cửa lặng buồn
Tri âm bạn hỡi – Ta luôn nhớ người!
20. Mảnh ruộng hoang
(Tranh vẽ của NSND Lan Hương)
Mảnh ruộng nhà em sớm bỏ hoang
Cỏ gà lún phún mọc hai hàng
Không người cày cuốc đành khô hạn
Thiếu kẻ gieo trồng chịu tiếng khan
Gạn nước – Giữ khe luôn lấp xấp
Be bờ - chẳng để chảy tràn lan
Xâm canh ai muốn gieo mầm tốt
Chính chủ là đây – miễn luận bàn
21. Tình đơn phương
Thôi vàng chi nữa cúc ơi
Ngày mai bên ấy có người tân hôn
Quà cưới là nửa mảnh hồn
Tan theo xác pháo… lịm chôn khối tình
Cô dâu trang điểm thật xinh
Khoác tay chú rể “của mình” lạ chưa?
Theo chân hai họ tiễn đưa
Rưng rưng giấu mặt… sa mưa cuối đường
Yêu thầm lặng – nhớ đơn phương
Cầu thời gian chữa vết thương chóng lành
22. Đợi
23. Chiều
23. Hồng nhan bạc…tỉ
Má đỏ ngây thơ ửng nụ đào
Mắt huyền hạt nhãn sáng như sao
Môi hồng mận chín khoe hàm tiếu
Da trắng thơm hương phủ ngọt ngào
Sống mũi dọc dừa…vàng mấy lượng
Thanh tân vòm ngực…bạc ngàn bao
Gót sen dạo bước vườn hoa tím
Tay khảy đàn bầu dạ xuyến xao
24. Cơn mưa đầu mùa
Hạt mưa bong bóng vỡ đôi
Giăng giăng những sợi tơ trời ngả nghiêng
Mộng tàn còn sót chút duyên
Trầu cau lỡ chuyện…cạn miền ái ân
Mưa làm ướt áo tình nhân
Hạt thương hạt nhớ…bước chân nhạt nhòa
Âm thầm ngồi ngóng mưa qua
Mình ta níu chút xót xa…giọt buồn!
25. Miệng lười điêu ngoa
Bực mình cái lưỡi vốn không xương
Lắt léo quanh co đủ mọi đường
Chạy chức uốn cong lời phỉnh nịnh
Tranh quyền luồn cúi tiếng thê lương
Trơn môi rót mật lừa yêu nữ
Dẻo miệng đong tình gạt gái thương
Giả dối có ngày rơi mặt nạ
Quen mồm xảo trá chẳng ai nương
26. Không đề
Trời geo tan nát phím tơ hồng
Hoa tím lục bình phả mặt sông
Lạc lõng thân cò chao bến đợi
Ngại ngùng cánh én liệng bờ mong
Vần thơ lỗi điệu sầu cay mắt
Chén rượu phai hương tủi đắng lòng
Kẻ ở chân mây biền biệt ngóng
Người về góc bế lạnh lùng trông…
27. Con đò
Ngày ngày chở khách sang sông
Trăng lên mặt nước ngủ không chiếu màn
“Dọc” đời vẫn chịu tiếng “ngang”
Mấy ai nhớ tấm lòng vàng đò tôi
Giúp người vượt sóng gió rồi
Qua sông, đời vẫn gọi tôi “Con…đò”
28. Mộng
Lung linh mặt nguyệt ánh vàng rơi
Thánh thót đàn ai gọi phím mời
Ngọn liễu giọt thu ra rả khóc
Nhành dương tiếng gió lả lơi cười
Hồng nhan hạ phách nâng ly ngọc
Tri kỷ buông đàn nhắp mấy hơi
Rượu nhạt…sen tàn…thơ cạn hứng
Bên rèm bóng đổ mộng chơi vơi!
29. Chuyến tàu hoàng hôn
Buông chiều…tím nửa câu thơ
Ngõ đìu hiu gió sợi tơ buộc ngày
Hanh hao buồn nhánh tóc mai
Hồn chưa kịp tỉnh – mộng phai mất rồi
Chuyến tàu đêm xé hồi còi
Lối về phố cũ đành thôi - một mình
30. Mình ơi
Mình ơi quay mặt lại đây
Cho mình đầu gối cổ tay em nè
Nhẹ nhàng gió giỡn song the
Chúng mình ngợp giữa say mê cõi đời
Rượu vào hưng phấn mình ơi
Tình ta nồng ấm đát trời trao nghiêng!
31. Trinh nữ tắm trăng
Bóng nguyệt lung linh tỏa xuống trần
Mơn man vóc liễu dáng thanh tân
Búp sen e ấp khoe làn tuyết
Hàm tiếu thẹn thùng giấu nét xuân
Óng ả đường cong…lòng vọng ngưỡng
Mượt mà tròn trĩnh…dạ bâng khuâng
Trượng phu trộm ngắm nàng trinh nữ
Tiếc ngọc thương hoa chẳng dám …mân!
32. Hong nắng
Em khoe nhan sắc xuân thì
Gió lay cánh võng…tiếc gì khúc du
Mượt mà chuốt một dáng thu
Nắng hong vóc liễu…cầm tù thi nhân!
33. Một nửa
Em khoe nửa cái …phao câu
Lá che một tấm…nhức đầu mấy ông
Tóc dài buông xõa ngang mông
Đào lê nửa trái lòng thòng chìa ra
Khỏa thân nổi tiếng gần xa
Không màn dư luận kêu ca…rẻ tiền
Chí Phèo dỏm thấy đảo điên
Cầu mong giông gió ngả nghiêng đất trời
Cho tàu lá chuối bị rơi
Tấm thân ngà ngọc lại phơi…trăm phần
Mấy ông khắp chốn xa, gần
Xem xong “bổ mắt”…lâng lâng cả người!