Thơ thất ngôn tứ tuyệt
(sưu tầm)
1. THU NGÔNG
Thu đến làm chi để nhớ mong
Nhìn cây trụi lá sắc thu hồng
Mình ên trở lại căn nhà trống
Thổn thức nhìn trời.. gió cận đông
Thu đến rồi em có biết không .. ??
Tìm trong kỷ niệm giấc thu nồng
Còn đâu những phút như hình bóng
Nhớ mãi đêm dài.. cận bến sông
Thu lá vàng rơi ngập cánh đồng
Phu đường quét lá cực vừa trông
Cầu mong hốt kịp không đùn đọng
Kẻo chủ la rầy.. tội nghiệp ông
Suốt cả thu này gió bão giông
Công viên vắng lặng, ngập thành dòng
Heo rừng chạy trốn rời hang động
Ngán ngẩm dòm trời... hoạ nữa hông.. ??
Hoàng Huy 07/2012
2. VẤN VƯƠNG
Thu buồn đã đến thật rồi sao
Lá úa, tàn cây lại đổi màu
Gió thoảng vi vu, chiều nắng nhạt
Nghe chừng khúc nhạc.. điệu lao xao
Thu sang lá đổ, ánh chiều tà
Lững thững mình ên lại với ta
Nhặt khẽ trên tay vài chiếc lá
Nhìn trời đổi sắc.. nghĩ không ra
Thu về ảm đạm khắp trời mây
Xối xả mưa rơi suốt cả ngày
Róc rách trôi dòng qua kẽ đá
Thì thầm giọt nhỏ.. thoáng đong đầy
Thu mang nổi nhớ, buồn da diết
Hạ gợi mong chờ, dạ vấn vương
Khắc khoải trong ta nhiều kỷ niệm
Thu tàn lẻ bóng... ngắm tà dương.
Hoàng Huy 07/2012
3. HÁI SEN
Cô em mái tóc bới đuôi gà
Vận yếm cam hồng dáng thướt tha
Chiếc váy màu đen trông lả lướt
Cười duyên nét mặt.. thật kiêu sa
Này cô mơ mộng chuyện gì đây
Hái búp sen tươi cẩn thận này
Kẻo cánh hoa rơi thì bớt đẹp
Về nhà mẹ thấy.. sẽ la rầy
Ngồi trên thuyền thúng kết đan tre
Xứ Quảng, người dân sống với nghề
Khéo léo bàn tay, tre chẻ vót
Đan nan, dầu trét.. uốn tròn nghe
Cô em tuổi độ chừng đôi mươi
Nhí nhảnh hồn nhiên đẹp tuyệt vời
Da trắng môi hồng cười mủm mỉm
Bao chàng đắm đuối.. ngất ngây thôi
Hồ sen rực rỡ nơi đầu ngõ
Mặt nước lung linh ở giữa đầm
Phảng phất hương hoa nàng nhẹ nhõm
Mặc trời mặc đất... chuyện trăm năm.
Hoàng Huy 05/2012
5. MƯA BUỒN
Nhớ đến hôm nào trở lại quê
Con tim thổn thức suốt đường về
Tìm nhà ngớ ngẩn như đi lạc
Đổi khác hoàn toàn.. nỗi chán chê
Mái cũ giờ đây đã mất rồi
Mai vàng, sứ đỏ thuở xa xôi
Giàn hoa giấy đẹp không còn nữa
Tất cả giờ là.. dĩ vãng thôi
Lạc lõng buồn tênh giữa phố xưa
Bàn chân nặng trĩu bước như thừa
Đâu còn kỷ niệm ngày thơ ấy
Thấu hiểu nên trời.. đã đổ mưa
Tí tách mưa rơi, hồn vắng lặng
Rì rào gió thổi, dạ chơi vơi
Đi lần bước một buồn da diết
Nỗi nhớ nhà xưa... ruột rối bời.
Hoàng Huy 06/2012
6. THÁC RỪNG
Hôm nào thám hiểm tận rừng sâu
Rặng núi quanh co lá phủ đầu
Dốc đá trơn tru vừa dễ ngã
Lần mò bước chậm.. phải hơi lâu
Khỉ vượn trong rừng réo hét la
Không cho bén mảng hoặc la cà
Hùa nhau ném chọi, ôi nhiều quả
Lầm lũi đi liền.. một quãng xa
Bầu trời mây trắng rất nên thơ
Phảng phất hương hồng dưới nắng tơ
Tiếng hót sơn ca làm thổn thức
Quên đi khó nhọc.. lẫn bơ phờ
Suối chảy trên cao trút xuống nhanh
Tạo nên thác nước thật mông mênh
Ầm ầm tiếng động như hờn dỗi
Nước vỡ tanh bành.. hạt bụi thanh
Vài anh tráng kiện, trèo bè đến
Mấy chị thon người, lội nước đi
Đứng chống sào trôi trông điệu nghệ
Bao cô nhóm lại.. nói thầm thì
Giọng hát ngân vang bờ suối vắng
Tiếng hò văng vẳng bến sông đầy
Nụ cười thiếu nữ xinh như mộng
Cảnh vật nơi này... tuyệt lắm đây.
Hoàng Huy 03/2012
7. BÊN CẦU NĂM ĐÓ
Có ai ra Huế ở sông Hương
Hãy nhắn dùm tôi một chút thương
Phượng vĩ hè sang đầy quyến luyến
Hàng cây rợp bóng.. những con đường
Thuở ấy O chừng đôi tám thôi
Trưa thường đứng ngắm lục bình trôi
Dòng sông êm ả vài con sóng
Lác đác thuyền nan.. dưới nắng oi
O thường thích hái phượng cầm tay
Phảng phất hương mùi thật ngất ngây
Cánh đỏ hồng tươi trông đậm nét
Xanh màu nhánh lá..tuyệt vời thay
Áo tím O thường mặc hạ sang
Là màu chung thủy lẫn đoan trang
Hài hoà kết hợp mạnh và yếu
Mọi lúc muôn nơi.. bận dễ dàng
Nâng niu một nón lá bài thơ
Cười rất hồn nhiên dưới nắng tơ
Uyển chuyển nhẹ nhàng đôi guốc mộc
Người con gái Huế.. đẹp như mơ
Tràng Tiền sáu nhịp mười hai vài
Đứng vững bao năm chẳng đổi thay
Kỷ niệm thân yêu và nỗi nhớ
Bao giờ có thể... trở về đây.
Hoàng Huy 03/2012
8. DÁNG XƯA
Giữa nắng trưa hè rợp bóng me
Hàng cây đầy ắp trái xanh lè
Đường xưa lối cũ đầy thơ mộng
Những cánh hoa rơi.. ngập vỉa hè
Độ ấy tôi trong tuổi mộng mơ
Hằng đêm ngóng đợi lẫn mong chờ
Cô nàng ở cạnh nhà tôi đó
Vẻ đẹp kiêu sa.. thấy thẫn thờ
Nàng đi lững thững ngắm trời mây
Gió thoảng hương thơm bụi phấn đầy
Ánh mắt thơ ngây nhìn cảnh vật
Tươi cười nhí nhảnh.. dạo quanh đây
Hoa vừa chớm nở thật là xinh
Rỉ rả ve sầu trỗi nhạc tình
Ong bướm chờn vờn bay hút nhụy
Nhìn trông tuyệt đẹp.. cảnh thanh bình
Bao năm viễn xứ nơi quê lạ
Mấy tháng tha hương ở xứ xa
Chẳng biết giờ em nơi chốn cũ
Có còn nhớ lại... giống như ta.. ??
Hoàng Huy 04/2012
9. MÙA PHƯỢNG VĨ
Hạ đến xuân đi phượng nở đầy
Trên đường cuối ngõ có vài cây
Trưa hè nắng gắt ngồi quanh gốc
Quậy phá vui đùa.. ở chốn đây
Nhớ tới hè xưa mùa phượng vĩ
Nàng chờ giữa hạ tiết hoa rơi
Gom hoa một bó rồi phân loại
Đẹp đỏ xinh tươi.. ép vở gì
Cánh đỏ vành cam đẹp tuyệt vời
Loài hoa bốn cánh thật là tươi
Nhị hoa mọc thẳng như đuôi phượng
Lốm đốm cam vàng.. bụi phấn thôi
Quả đậu màu nâu khi chín sẫm
Nhâm nhi hạt rất dịu thơm ngầm
Tàn cây tán lá màu xanh lục
Giữa nắng trưa hè... dưới bóng râm.
Hoàng Huy 04/2012
10. DÒNG SÔNG QUÊ EM
Cứ độ thu về lại nhớ quê
Long An tỉnh lẻ rộng muôn bề
Dòng sông Vàm Cỏ Đông Tây lớn
Kênh rạch liền nhau.. chảy sát đê
Khí hậu hai mùa rõ rệt chia
Mùa mưa hoặc nắng cách đôi lìa
Đầu năm đến giữa, mùa khô cạn
Sáu tháng mưa rơi.. ngập ruộng đìa
Cả đoạn đường sông cầu khỉ đây
Cầu tre lắt lẻo vịn run này
Mò từng bước một, ôi teo quá
Lỡ té vào sông.. ướt hết đây
Rồi có những hôm lũ đổ về
Nhà, vườn ngập nước thảm lê thê
Người dân nuốt lệ đi dời chỗ
Của cải trôi sông.. dạ não nề
Tạo hoá thiên nhiên đã định rồi
Năm nào tháng tám cũng vầy thôi
Khi sông nước hạ, đồng màu mỡ
Nước đục phù sa.. sẽ đắp bồi
Ý chí cần lao của mọi người
Dù nhà có sập cũng không ngơi
Dang tay giúp đở người nghèo khó
Mái sửa, tường xây... ý nghĩa đời.
Hoàng Huy 07/2012
11. ĐÔNG BUỒN
Đông đến chắc anh chẳng trở về
Đành trao em chút ít tình quê
Lời thương đợi nhớ thêm đôi chút
Giử trọn tình em.. dạ tái tê
Vẫn nhớ về em lúc tuổi thơ
Thương thân ngọc ngà thuở ban sơ
Nhìn em đôi phút, ôi thương quá
Ánh mắt long lanh.. mãi đợi chờ
Tìm bóng hình em, biết ở đâu
Thời gian nhung nhớ biệt ly, sầu
Đông đi, đông đến thương vời vợi
Rượu đắng, men say.. nhớ bấy lâu
Em nỡ cho anh đời ảo mộng
Anh đành nuốt hận kiếp lưu vong
Rong chơi đây đó quên ngày tháng
Viết đoạn tình buồn... giữa cuối đông.
Hoàng Huy 12/2011
12. EM và SEN
Ban chiều ngắm cảnh cạnh hồ sen
Những búp sen tươi giữa chốn thiền
Quyến rũ hồn thơ, chàng lãng tử
Say mê dáng điệu.. gái thuyền quyên
Nàng ngồi xoã tóc mượt như nhung
Áo yếm hồng tươi vẻ thẹn thùng
Trắng mịn làn da, hương phảng phất
Đen huyền ánh mắt.. nghĩ mông lung
Hỏi nhỏ nàng ơi, chút xíu thôi
Rằng hoa chửa có chủ hay rồi
Nghiêng mình bẽn lẽn, cười duyên dáng
Cúi mặt thì thầm.. nói điệu môi
Gió thổi mơn man suối tóc mềm
Sen hồ nắng toả dịu lòng thêm
Sao lòng thổn thức, nhìn say đắm
Dẫu dạ bâng quơ... lắng đọng niềm.
Thơ có đối hai câu 3 và 4 mỗi đoạn.
Hoàng Huy 08/2012
13. GIÓ THU
Cứ độ thu về lại vấn vương
Nhìn bao lá rụng ở bên đường
Lòng buồn chợt nhớ thu năm đó
Khắc khoải trong lòng.. kỷ niệm, thương
Nàng năm đó, tuổi độ trăng tròn
Phụng phịu hay hờn giống trẻ con
Bắt nạt bao điều sao thấy ghét
Giờ xa cách biệt.. nhớ, tim mòn
Hỡi bé ngày nào có nhớ không .. ??
Chiều thu vắng vẻ lượn đôi vòng
Em thường cúi nhặt vài ba lá
Ấp ủ, nâng niu.. dưới nắng hồng
Nàng thường dõi mắt ngắm trời mây
Nét mặt u buồn phảng phất này
Nhẹ gió mơn man đùa suối tóc
Hương lài thoang thoảng.. gợi hồn say
Heo may trở gió giữa chiều tà
Lủi thủi mình ta, lại với ta
Lượm khẽ trong tay vài lá úa
Bùi ngùi, xúc cảm... nhớ thu xa.
Hoàng Huy 10/2012
Nguồn: Lạc bước vườn thơ (https://sites.google.com/site/lacbuocvuontho1/that-ngon-tu-tuyet)