Thật mà như đùa
1. Lối vào
Lối vào chỉ có một khe hẹp
Nhấc chân là tiếng kêu lẹp nhẹp
Bước qua bước lại tụt cả dép
Thế mà mọi người vẫn khen đẹp
2. Cầu Việt Nam
Đi qua chỗ ấy là cầu
Xẻo chi mất “nấy’ lấy đâu anh xài.
Ai ơi sao nỡ đùa dai,
Em gìn em giữ tương lai đời mình.
………….
Đi qua Xẻo Bướm tới cầu Cu
Thiên hạ ai ai cũng gật gù
Các chàng đi tới thì cười tủm
Các ả đi qua sợ vãi ù
Khe gì hai phía cỏ tốt um
Lạch nhỏ gữa khe ẩm ướt ùm
Vắt vẻo cầu qua một đoạn ngắn
Bì bà bì bạch lội suốt đêm
Cầu Lòn* một nhịp vắt ngang
Đi qua anh nhớ thả hồn mộng mơ
Hai bờ cỏ mọc lưa thưa
Ở gữa ướt át, cá chưa chui vào
(*) Cầu Lòn – một cây cầu ở thành phố Huế
Anh nào dũng cảm qua đây
Sẽ để lại sẹo ở ngay chỗ vào
Chị qua cầu thấy nao nao
Sao lại phí thế, cất vào túi ngay
Chợ gì ở giữa ngã ba
Ở ngay đường rẽ Sơn La ấy mà
Đường thì hẹp, mép lại to
Các anh đi tới cứ lo lạc đường
3. Đường về Nam Định
Qua Vô Tình, thấy Lạc Quần
Dấn thêm chút nữa “Quất Luôn”* đây rồi
Cùng trong một chuyến rong chơi
Không ngờ lại được món tươi thế này
Đã mong mỏi mấy hôm rày
Đến nơi lại được hưởng ngay món hời
(*) Bãi biển Quất Lâm Nam Định.
Ảnh sưu tầm internet, đề thơ Hà Hoàng Kiệm