Chiều thu bên cửa sổ
Ngắm phố phường đông vui
Bỗng lòng nghe trống vắng
Có cái gì nôn nao
Thấy nhớ ai cồn cào
Như sóng ngầm biển cả
Chỉ những khi gió ngả
Sóng mới nổi lên thôi
Nhớ ai, nhớ ai hoài
Mà sao không nói được
Nơi ấy ai có biết
Có một người nhớ ai!
Nhớ có phải là yêu
Yêu để rồi lại nhớ
Có cái gì khó tả
Phải chăng mình đang yêu?
Nhớ, nhớ, nhớ thật nhiều
Yêu, yêu rồi đúng vậy
Thế đấy, thôi đừng hỏi
Nhớ đúng là đang yêu
12/6/2001
Hà Hoàng Kiệm