Vườn khuya trăng mới hửng lên
Có nàng thôn nữ khoe duyên với Hằng
Nụ hoa vừa nhú tuyết băng
Nguyên sơ một lạch hồng nhan dậy thì
Chạnh lòng quân tử chẳng đi
Dùng dằng nửa tỉnh, nửa si… hạnh đào!
Lam Chiều