Chùm thơ về mẹ (chọn lọc)

Cập nhật: 26/10/2020 Lượt xem: 7425

Chùm thơ về Mẹ (chọn lọc)

1. Tình Mẹ

MẸ trải hết cuộc đời khó nhọc
NẰM bên con bao bọc chở che
CHỖ khô tròn giấc con nghe
ƯỚT thì là chỗ Mẹ nằm kề bên
CANH đến lúc con êm giấc ngủ
SƯƠNG đêm dày ấp ủ cho con
CHỖ nào lành lạnh da non
KHÔ hong sưởi ấm cho tròn cả đêm
LÓT cả những ngọt mềm hơi Mẹ
TIẾNG ầu ơ nhè nhẹ du dương
RU con suốt cả canh trường
NHƯỜNG con tất cả tình thương của mình
CON lớn giữa bao tình của Mẹ
THƠ ngây nào hiểu lẽ yêu thương
MẸ NẰM CHỖ ƯỚT CANH SƯƠNG
CHỖ KHÔ LÓT TIẾNG RU NHƯỜNG CON THƠ

                                                Khuyết danh

2. Nhớ mẹ nơi quê

Đêm về tĩnh mịch phủ màn sương
Một bóng mẹ tôi dưới vệ đường
Lượm nhặt ve chai giành để bán
Cho con mua sách học ra trường

Giờ đây con trẻ đà khôn lớn
Nhớ lắm xưa kia mẹ rất thương
Ki cóp từng hào xu cắc lẻ
Mẹ tôi sánh tựa ánh hào dương

Nay con đi biệt sống tha phương
Tìm kiếm danh cao mọi nẻo đường
Để mẹ cô đơn nhà trống vắng
Lòng con hoài nhớ vọng quê hương.

                               Thanh An

3. Con xin lỗi mẹ

Con mải miết với bao điều được mất
Việc nước, việc nhà, tính toán chi tiêu
Có thời gian tâm sự với người yêu
Nhưng quên mất mẹ cũng cần chia sẻ

Mẹ của con giờ đã không còn trẻ
Dòng thời gian lấy mất tuổi thanh xuân
Con bệnh, mẹ đau, con khỏe, mẹ vui mừng
Con sống quá nhỏ nhen và ích kỉ

Chưa bao giờ có một lần suy nghĩ
Thấu hiểu lòng cha mẹ quý yêu con
Thưở nhỏ ham vui bắt mẹ đợi mỏi mòn
Đi khắp xóm tìm con về ăn tối

Mẹ kính yêu ơi! ngàn lần con xin lỗi
Con hứa không làm mẹ khóc nữa đâu
Cầu nguyện phật trời cho mẹ sống lâu
Con muốn nói một câu: con yêu mẹ lắm!

Thời gian ơi! xin hãy trôi thật chậm
Để cho con có mẹ ở trên đời
Mẹ là vầng trăng, là ánh sáng mặt trời
Giang tay đón mỗi lần con vấp ngã

Đời lắm ngọt ngào đan xen cùng dối trá
Con dại khờ chưa hiểu hết đục trong
Mẹ nhìn con, đã cạn tỏ nỗi lòng
Con hạnh phúc sống trong tình thương của mẹ.

                            Thanh Vân

4. Mẹ

Bồng bềnh mây lững lờ trôi
Ráng chiều nhuộm tím triền đồi vô danh
Gối đầu lên vạt cỏ xanh
Con mơ, trong nắng vàng hanh - Mẹ về...
Vẫn Người nón thúng, dép lê
Váy nâu, áo gụ chân quê dịu dàng
Con đường quen dẫn vào Làng
Phất phơ trong gió bao vàng ngang lưng
Từ khi đứt gánh... nửa chừng
Mùa Vu Lan lại rưng rưng nhớ Người
Chùm Di Lăng mướt mát tươi
Rải trên phần mộ thơm nơi Mẹ nằm.

                      Giang Hương Vương

5. Nỗi lòng

Tí tách giọt ngâu trước cửa nhà
Nỗi buồn nặng trĩu ở trong ta
Lung linh nến đỏ lòng chua chát
Nghi ngút trầm hương lệ nhạt nhòa
Thấp thoáng tỏ mờ màu áo mẹ
Chập chờn huyền ảo bóng hình cha
Năm canh tiếng dế nghe rầu rĩ 
Bỗng lại nghẹn ngào nỗi xót xa.

                       Nguyen Thanh Ha

6. Mẹ về

Mẹ trở về với quang gánh nhẹ tênh
Chưa từng có những gập ghềnh chân bước
Nở nụ cười nếp nhăn dày thậm thượt
Đủ để xoa những trăn trở muôn phương

Mẹ trở về cột trăm mối yêu thương
Phiên chợ vãn nỗi lo toan bán hết
Rời chỗ ngồi tóc phạc phờ bê bết
Vỏn vẹn chừa một gói tép làm cơm

Mẹ trở về để con được tinh tươm
Tiền học phí mẹ để dành đã đủ
Con vào trường ngẩng cao đầu tinh tú
Quẳng nỗi buồn lên vai mẹ gầy nhom

Mẹ trở về cho con những tình thương
Khi hình hài con lớn khôn ngày tháng
Mẹ trở về cho bầu trời quang đãng
Đêm chong đèn mẹ trăn trở khó khăn

Mẹ trở về như mây trắng giăng giăng
Che chở con đẩy lùi vầng mây xám
Mẹ dầu dãi nên môi khô má sạm
Vẫn ngọt ngào như dòng nước trong xanh.

                                   Hoàng Thanh Tâm

7. Lòng mẹ

Con ơi…
Mấy hôm rày mẹ ăn ngủ không ngon
Cứ thấp thỏm chờ trông các con về thăm mẹ
Từ khi cha con đi rồi nhà mình buồn quạnh quẽ
Bữa cơm chiều giờ tẻ nhạt đến mênh mông…

Cứ đêm về mẹ nghẹn đắng trong lòng
Hết đợi con trai rồi chờ mong con gái
Cuốn lịch giờ mỏng tanh mà các con chưa một lần về lại
Khi trái gió trở trời chỉ có thằng út vào… ra…

Mẹ nói với đứa ở gần, mẹ dặn đứa ở xa
Tranh thủ rảnh rỗi về chơi năm ba bữa
Đứa thì ậm ừ, đứa lại hẹn lần hẹn lữa
Ứa nước mắt đợi chờ mòn mỏi chẳng thấy con

Mẹ bây giờ sức khỏe đã héo mòn
Chẳng bao lâu tên của các con chắc cũng không còn nhớ
Khi nghĩ đến mẹ giật mình lo sợ
Sợ lúc đứng trước con mình lại cứ ngỡ người dưng

Tựa cửa đợi chờ nước mắt mẹ rưng rưng
Miệng lẩm bẩm đọc từng cái tên thân thương con trẻ
Nhớ nghen con gắng tranh thủ về chơi cùng mẹ
Đừng để đến lúc vỡ òa nức nở nói … Giá như!

                                             Mami Vam

8. Mẹ

Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
  Mẹ tuy không đẻ không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời, chưa xong
  Ngày xưa má mẹ cũng hồng
Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau
  Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đầu anh đen
  Đâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần
  Thương anh thương cả bước chân
Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao
  Lời ru mẹ hát thuở nào
Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh:
  Nào là hoa bưởi hoa chanh
Nào câu quan họ mái đình cây đa
  Xin đừng bắt chước câu ca
Đi về dối mẹ để mà yêu nhau
  Mẹ không ghét bỏ em đâu
Yêu anh em đã là dâu trong nhà
  Em xin hát tiếp lời ca
Ru anh sau mỗi lo âu nhọc nhằn
  Hát tình yêu của chúng mình
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng
  Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ
  Chắt chiu từ những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em

                               Xuân Quỳnh

9. Ai về nhớ mẹ cùng ta

Chum nước trước nhà đã cạn lâu rồi

Trái cau rụng ngoài kia trời còn lạnh

Hoa soan nở giữa mưa phùn đặc quánh

Tháng hai ơi ta chạnh nhớ quê nhà

 

Tím hoa soan để muỗi hát đêm xa

Nghe thổn thức trong tiếng gà xóm dưới

Lất phất mưa tháng hai buồn vời vợi

Chợt sáng nay thấy hoa bưởi khoe màu

 

Ngẩn ngơ tìm con ngỡ mẹ đi đâu

Mưa sà xuống ôm mái đầu đã bạc

Mai con đi tháng hai còn ngơ ngác

Bên chiếu chèo câu giã bạn buồn tênh

                              Kiên Duyên

10. Lời mẹ dạy

Mẹ dạy con biết trao nhận yêu thương
Phải giúp nhau trên bước đường gian khó
Kính người trên dắt dìu đàn em nhỏ
Nên mở lòng xóa bỏ những sân si.

Mẹ dạy con khôn lớn phải khắc ghi
Quý tình thâm vì nhau mà giúp đỡ
Sống giữ đạo trọn nghĩa tình chồng vợ
Không hơn thua chấp nhận chút thiệt thòi.

Mẹ dạy con đừng mộng ước xa xôi
Cùng nhau tiến không tranh ngôi đoạt vị
Nên rộng lượng đừng để lòng ích kỉ
Cho yêu thương chia sẻ chút tình người.

Mẹ dạy con khi nhặt được của rơi
Mang trao trả sẽ thấy đời tươi đẹp
Lỡ vấp ngã nghỉ chân rồi bước tiếp
Phải chính mình đừng khiếp sợ trước ai.

Mẹ dạy con phải biết nghĩ tương lai
Đặt hi vọng ở ngày mai tươi sáng
Trong cuộc sống cần thật nhiều bè bạn
Biết sửa sai nhận trách nhiệm về mình.

                                Ngân Phạm


CHIA SẺ BÀI VIẾT

Bài cùng chủ đề

Thơ của chủ bút

    Thơ sưu tầm

      SÁCH CỦA TÔI